Cắt bao quy đầu (BQD) là thứ mà bất cứ bạn nam nào nghe đến cũng phải ớn lạnh, thứ nhất là sợ đau, thứ hai là cứ nghĩ đang yên đang lành thì cần gì cắt, cứ vệ sinh sạch sẽ, quan hệ an toàn là ổn mà. Nhưng khoan, mình cũng có suy nghĩ đó cho đến một ngày đẹp trời nọ, vùng da ấy sưng nhẹ (chưa đau và ko nhận biết được nếu ko nhìn vào), và mình đến bác sĩ, được phán 1 câu xanh rờn: CẮT!
Ngày 1 (8/4/2018)
Nào giờ mình cũng nghe nhiều về vụ cắt gọt này rồi, ngay cả từ lúc cấp 2 đã nghe chuyên gia tâm lý Nguyễn Thị Mùi và BS Vũ Minh Phượng cùng anh Đinh Đoàn tư vấn cho các bạn trẻ khắp cả nước rồi. Hồi đó còn ghi âm lại chương trình đó để tối nghe lại luôn mà 😀 Thôi quay lại vụ chính là cắt BQD nha. Đó là một ngày chủ nhật đẹp trời (8/4), Sơn đi đến một phòng khám ở quận Tân Bình, TPHCM sau khi đã đặt lịch hẹn khám qua mạng. Ngồi đợi chưa đầy 5 phút thì được em tiếp tân xinh đẹp chỉ vào phòng cấp cứu, nhìn tên phòng là hết hồn rồi. Nhưng may đó trong đó bác sĩ chỉ hỏi tại sao đi khám, rồi đo huyết áp, nhịp tim này nọ, kết quả là thì các thông số tim mạch đều bình thường. Kế tiếp được em lễ tân dắt lên lầu 1, gặp bác sĩ, ngồi chờ một lúc thì cũng được vào. Sau khi cánh cửa phòng khám đóng sầm lại, bác sĩ cất giọng nói lên, hừm, giờ tới khúc quan trọng nè, bác sĩ tra hỏi:
– Phát hiện sưng khi nào?
– Dạ 2 ngày trước.
– Có quan hệ không.
– Dạ quan hệ xong mới sưng.
– Quan hệ có an toàn không em?
– Có.
– Sao 2 ngày rồi mới đi khám vậy em?
– Dạ tại em định đi bệnh viện Bình Dân, mà cuối tuần họ ko làm nên em qua đây.
Sau màn hỏi và đáp và tiết mục tụt quần show hàng, bác sĩ đeo găng tay, mân mê hàng của mình (là ông bác sĩ nói tiếng Trung ấy). Rồi ông ta nói gì đó với bác sĩ nữ, rồi bác sĩ nữ vừa ghi vào sổ vừa nói: “Cái này phải cắt nha em”. Mình hoảng hốt hỏi lại “Dạ cắt cái gì chị?”. “Cắt bao quy đầu đó em”, bác sĩ trả lời. Rồi thật nhanh chóng, chị ấy lôi ra bảng giá gồm 3 gói cắt: 3800k, 5800k, 8800k.
Gói | Mô tả |
3800 | Đau, phải cắt chỉ, chảy máu, làm tay, không đẹp |
5800 | Ít đau, dùng chỉ tự tiêu, ít chảy máu, đẹp |
8800 | Không đau, dùng chỉ tự tiêu, không chảy máu, đẹp, mau lành |
Thế là mình mới bắt đầu phân vân không biết lựa gói nào, gói 3800 thì chắc thôi khỏi, cái chuyện vết thương lành mà đi cắt chỉ thì chắc thốn đến tận rốn chứ chẳng đùa được đâu. Trong khi còn đang phân vân giữa gói 5800 và 8800 và nghi ngờ phòng khám làm giá nên mình dùng kế hoãn binh, rồi lên Google tìm hiểu giá xem sao. Gói thấp nhất, cắt kiểu truyền thống đúng là giá tầm 3800k, còn 2 gói còn lại thì cũng có khá nhiều phòng khám ghi giá tương tự. Thôi đau một lần rồi thôi, mình quất luôn gói 8800k. Lúc này bác sĩ dẫn xuống tầng trệt để đóng tiền, xét nghiệm máu và chờ làm thủ thuật. Việc xét nghiệm máu thì mình bị lấy máu 2 lần, nhưng ở 3 chỗ, vì một chỗ hút hoài không ra máu. Vị trí đầu tiên là ngón tay, chích một phát, nhói nhẹ, không đau gì đâu. Chỗ thứ 2 cần lấy máu là cái khớp đối diện cùi chỏ ấy (mình không biết gọi nó là gì), lần này bị chọt 2 lần, lần đầu không có máu, lần 2 thì hút ra máu quá trời luôn, nhưng mà cũng không đau đớn gì cả. Vấn đề vệ sinh trước và sau khi lấy máu cũng được làm khá kỹ, nên mọi người hãy yên tâm.
Lúc nằm lên màn mổ thì cũng sợ lắm, vì bác sĩ bảo dùng máy móc hiện đại từ Hàn Quốc gì đó, mà lúc vào phòng thì thấy trống trơn, một lát sau mới biết mà cái máy nó không có to, và hình dạng nhìn như cái đèn học của mấy em học sinh vậy đó. Trước khi làm tiểu phẫu thì sẽ có y tá vệ sinh về kín của bạn, bao gồm cả tiết mục “chặt rừng” và sát trùng vùng tam giác. Cảm giác chị ấy cạo sạch cả khu rừng mới tiết làm sao, công nuôi trồng 25 năm chứ có ít ỏi gì 🙁
Giờ mới tới màn kinh dị đây, mình hỏi bác sĩ là sẽ chích thuốc tê vào đâu thì được trả lời là chích thằng vào thằng nhỏ 😮 Má ơi, nào giờ chỉ bị chích ở tay, chưa bao giờ bị chích ở chỗ đó hết, chắc đau lắm đây. Nhưng mà mọi người đừng lo, bác sĩ đưa cây kim tiêm vào vùng có dây chằn ấy, cảm giác chỉ nhói một chút, khi bạn bị lấy máu bằng cách chích kim đầu ngón tay thôi, không đau đến mức giật cả mình đâu. Sau khi thuốc đã tiêm xong thì coi như xong, mất cảm giác vùng ấy ngay lập tức, bác sĩ mới hỏi là có cảm thấy gì không, mình trả lời là “Không”, chứ sao nữa, thuốc gây tê tiêm vào rồi, còn ko cảm nhận được là còn hay mất tờ-rym mà. Lúc này mới nghe tiếng kéo, cắt gọt gì đó, không cảm thấy gì cả nha, không đau và cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn luôn, mà có muốn nhìn cũng ko dc, bác sĩ không cho nhìn đâu. Kế tiếp, mình cảm giác như bị điện giật, rồi ngửi thấy mùi thịt cháy khét nữa, bác sĩ vẫn cứ tạch tạch, hỏi ra mới biết ổng dùng lazer (tia la-de đó mấy bạn) để cắt. Đây là lúc mà bạn thấy đau, mình đã bị giật mình một lần vì không quen với cảm giác đó, nhưng một lúc sau cố chịu thì cũng không sao. Mùi thịt cháy khét vẫn bốc lên, bác sĩ vẫn tạch tạch, cái đoạn bị đau đó chỉ kéo dài cỡ 2 – 3 phút thôi, sau đó thì hết, có lẽ vì động chạm tới khu vực da nhạy cảm có nhiều dây thần kinh hay sao đó. Chứ còn đoạn khâu lại (cũng bằng máy luôn) thì không hề đau và không có cảm giác gì hết. À mà quên, trong lúc cắt BQD thì bác sĩ có tư vấn cắt luôn dây chằn vì sau này có thể bị đứt, chi phí thêm là hơn 2 triệu nữa. Mình quyết định không cắt và sẽ quan hệ nhẹ nhàng, cẩn thận. Toàn bộ quy trình này với trường hợp của mình mất 15 phút 32 giây.
Xong xuôi hết bác sĩ kêu mặc quần lại đi, mình cũng tí tửng lắm, lon ton xuống giường, mặc quần và đặt “hàng” hướng lên trên rốn như bác sĩ dặn. Trong đầu thầm nghĩ, đúng là gói xịn, không đau thật, nhưng mà thôi, 3 tiếng sau mới thấy cái cảnh, đau nhức dữ dội vì thuốc tê hết tác dụng, mà thôi cái này xíu kể sau. Sau khi tiểu phẫu xong thì mình được truyền thuốc, tên thuốc thì tiếng Anh, tra Google xong đọc thì như tiếng sao Hỏa vậy, toàn thuật ngữ chuyên ngành. Vừa truyền thuốc, mình vừa được cho nằm trong cái máy điện từ gì gì đó, nghe tên lùng bùng lỗ tai lắm, khi hỏi y tá thì được giải thích là máy này sẽ giúp loại loại bỏ vi khuẩn, tế bào chết và thải ra theo đường nước tiểu, em nó toàn lấy cả đồ test rà rà vào khi máy đang hoạt động để chứng tỏ là có điện trường gì đó. Thôi, mấy cái này khó quá, bỏ qua đi. Sau khi nằm máy đó xong được chuyển ra phòng nằm chờ truyền dịch (3 chai lận này, truyền khá lâu). Trong khi chai thứ nhất vẫn còn đang chuyền ở tay trái, thì y tá mang ống tiêm tới, chích thêm thuốc vào tay phải kêu là “test thuốc” kèm theo một câu là “đau nha anh”. Hừm, câu kiêm nhỏ mà ta, đau gì, hóa ra đau ở đây là khi đưa một lượng thuốc nhỏ vào, da ở vùng đó phồng lên, đau rát và nhức lắm. Sau khi xong chai thứ nhất và không thấy phản ứng gì khi “test thuốc”, lần lượt 2 chai tiếp theo được truyền vào, cứ mỗi giây lại có 2 giọt thuốc nhỏ xuống, so với mọi người xung quanh thì chắc mình được truyền nhanh nhất.
Sau đó mình xuống gặp lại 2 bác sĩ đã làm tiểu phẫu, nhận sổ và ra về với lời căn dặn gần như tương đương với ăn chay -_- Thà ghi luôn chỉ được ăn heo và gà với cá đồng cho xong.
Bác sĩ cũng dặn sáng đi phơi nắng trong 15 phút trong khoảng 6 – 7 giờ, ngày uống nhiều nước, đêm uống ít nước. Nếu mắc tiểu nhớ đi ngay, nếu ko sẽ bị đau, đi tiểu nhớ cẩn thận ko được để dính nước tiểu lên băng gạc. Ra về, lòng vẫn vui sướng vì không thấy đau, hí hửng móc điện thoại ra gọi anh Grab Bike thì má ơi, một cảm giác thốn nhẹ xuất hiện, sau đó là một chuỗi những cơn đau kéo đến, chắc phải kêu HKT hát thêm bài “Thêm NHIỀU lần đau” quá. Đợi anh Grab tới mà nôn nao dã man, bình thường đợi bao lâu cũng được, bữa nay đợi có xíu, đường vắng nữa mà mãi ổng ko tới, bực lắm. Ráng nhịn đau đứng chờ đâu tầm 5 phút thì Grab tới, cố cười chào ảnh một tiếng, nói chung anh Grab cũng cute, còn trẻ lắm. Chặng đường về nhà dài hơn 8km, trời ơi, anh Grab chạy cà tưng cà tưng, gặp đường SG, lâu lâu có mụ Ninja lướt qua, Grab thắng cái két, thốn đến rận rốn. Về nhà, đi ăn miếng gà, xong lết bộ về nhà, bình thường đi bộ nhanh lắm, mà nay Sơn đi còn chậm hơn cả con nít tập đi luôn, thốn quá mà. May sao về nhà, vệ sinh cơ thể xong (không được tắm, vì sợ dính nước vết thương) thì thấy đỡ hơn. Tối đó lên cơn sốt, cứ tưởng máy lạnh hư, nhìn qua nhiệt kế mới thấy báo nhiệt độ phòng là 23 độ C (trong khi máy lạnh để 27 độ, hay thật, cái máy lạnh mua gần 4 năm, tốt ghê). Suốt đêm đó cởi truồng mà ngủ, vừa nóng, vừa lạnh do sốt, đành tắt gió máy lạnh, vẫn để 27 độ rồi quấn chăn, khổ cái sợ đau nên chống 2 cái chân lên rồi mới phủ chăn lại. Lăn qua lăn lại đến 5h sáng thì đột nhiên hết sốt, vết thương hết đau hoàn toàn, không nhói, không cảm giác đau đớn một xíu nào luôn. Vậy là ngủ được từ 5h đến 9h, quên phơi nắng luôn.
Những lúc bạn cảm thấy khó chịu (khó chịu chứ ko phải đau nhé)
- Vải quần cọ vào phần da mới lộ ra trên đầu.
- Lúc y tá lột băng cũ ra, ôi thôi, không đâu nhưng thốn lắm.
Những lúc có thể thấy đau:
- Khi đi tiểu trong vòng 24h sau khi mổ.
- Đôi khi thấy nhói, giật mình một phát dù không vận động mạnh hay cọ da vào quần.
- Lúc y tá sát trùng vết thương.
Bí kíp đi tiểu ko dính nước tiểu vào băng gạc:
- Vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại, lột hết quần ra, sau đó chìa hàng vào bồn cầu, co cơ nhẹ để đẩy nước tiểu ra, nếu thấy nước tiểu đi đúng hướng, co cơ mạnh dần đến khi mạnh hết sức. Phải cởi quần ra vì đôi khi bạn bị băng bó hàng họ nên nước tiểu bắn ra lệch hướng đấy.
- Dùng bông gòn thấm nước tiểu còn thừa, nếu cẩn thận thì thấm một xíu cồn vào bông rồi lau xung quanh lỗ tiểu. Chai cồn và bịch bông gòn chỉ tầm 10k, rẻ lắm.
- Đừng để quá mắc tiểu mới đi, nên đi khi vừa có cảm giác mắc nhẹ, nếu ko sẽ bị đau trong 1 – 2 ngày đầu (đau khi mắc tiểu).
- Nếu phát hiện nước tiểu bắn lên băng gạc, nhanh chóng lấy bông lau khô. Trong trường hợp thấm quá nhiều thì tháo băng, vệ sinh vết thương, thay băng mới vào.
Ngày 2 (9/4/2018)
Mọi thứ đã ổn hơn, vết thương không còn đau nữa, đi lại bình thường, ko cần lom khom 🙂 Có một vài giọt máu rỉ ra ở chỗ sợi dây cương, nếu ko cảm thấy đau thì cũng ko sau cả. Cứ vệ sinh rồi thay băng là ổn.
Bác sĩ phê trong sổ: vết thương còn sưng.
Ngày 3 (10/4/2018)
Sáng ngày hôm nay thì mình có bị cương nhẹ theo bản năng chứ không phải do nghĩ bậy gì cả. Tuy nhiên lúc cương chỉ bị nhói nhẹ, cực nhẹ và không quá khó chịu, vẫn ngủ tiếp được. Những lúc cương sáng sớm thì bạn chỉ cần dậy, đi tiểu, sau đó là nó sẽ hết cương thôi. Hôm nay khi bị cương cứng thì cũng không còn cảm giác đau nữa.
Ngày 4 (11/4/2018)
Dịch màu vàng ra khá nhiều, thấm ra thấy rõ trên bề mặt băng gạc. Khi vệ sinh và thay băng không còn đau rát nữa, thay vào đó là cảm giác lạ lạ và thốn khi vùng da mới lộ ra được tiếp xúc với… miếng gạc đã tẩm thuốc sát trùng 😉 Hôm nay khi cương cũng chẳng còn đau đớn gì và có cảm giác như có thể “lên” được level cao hơn hôm qua. Phần phía dưới “đầu rùa” đã dần lành, có lớp vảy tróc ra, khi cọ vào quần cũng ko thốn nữa mà chỉ nhột nhột. Tự tin sải bước =))
Ngày 5 (12/4/2018)
Sáng: ngủ dậy bị cương quá trời, lập tức đi vệ sinh thì ổn hơn. Đặc biệt là mức độ “lên” cũng đã đạt tầm 70% như ban đầu (khi chưa cắt). Dịch vàng không còn thấy thấm ra ngoài băng gạc nữa, thử ấn ấn nhẹ vào phần vết thương (thông qua lớp băng gạc) thì không thấy đau đớn gì, nhưng vẫn có cảm giác bị sưng. Lớp da trên đầu cạ vào quần không còn đau khi khó chịu nữa, nó cũng đã đóng vảy.
Ngày thứ 5 cũng là ngày mà mọi sinh hoạt đều trở lại bình thường, bao gồm cả việc đi bộ tốc độ cao 😉 Và mình mua thuốc về nhà tự thay băng, ko đi với phòng khám nữa.
Ngày 6 (13/4/2018)
Vết thương khô ráu, còn rỉ một ít ít máu ở chỗ gần cái gây chằn. Bác sĩ kêu đã có thể tắm, nhưng ko dc dùng tay kì cọ, chỉ dội nhẹ nước (có xà phòng cũng dc) qua thôi. Sau đó rửa lại bằng Povidone và nước muối rồi lau khô bằng gạc và băng lại.
Mọi sinh hoạt diễn ra bình thường, khi cương hoàn toàn ko khó chịu nữa. Khi đi tiểu nước tiểu chỉ còn 1 tia, vết thương lành, khô ráo, nhìn rất là đẹp.